1 / 26

MINH HỌA LỜI CHÚA

MINH HỌA LỜI CHÚA. Mt. 20, 1-16a. CHÚA NHẬT XXV THƯỜNH NIÊN A. Quá tốt bụng. Sưu Tập : Lm. Hồ Bạc Xái. PowerPoint: Nguyễn Xuân Hiếu. SÁM HỐI. - Chúng ta í t lo tìm hiểu Chúa nên đã không sống như Ngài. .

ferris
Download Presentation

MINH HỌA LỜI CHÚA

An Image/Link below is provided (as is) to download presentation Download Policy: Content on the Website is provided to you AS IS for your information and personal use and may not be sold / licensed / shared on other websites without getting consent from its author. Content is provided to you AS IS for your information and personal use only. Download presentation by click this link. While downloading, if for some reason you are not able to download a presentation, the publisher may have deleted the file from their server. During download, if you can't get a presentation, the file might be deleted by the publisher.

E N D

Presentation Transcript


  1. MINH HỌA LỜI CHÚA Mt. 20, 1-16a CHÚA NHẬT XXV THƯỜNH NIÊN A Quátốtbụng SưuTập: Lm. HồBạcXái PowerPoint: NguyễnXuânHiếu

  2. SÁM HỐI -Chúng ta ítlo tìmhiểu Chúa nênđãkhôngsốngnhưNgài. • . • -Cáchchúng ta đốixửvớingườikhácdựatrênquyềnlợibảnthânhơnlàdựatrênlòngtốt. • -Nhiềukhithấyngườikhácđựơcđiềugìtốt, thayvìvuimừng, chúng ta lạikhóchịu.

  3. CHA SỞ VÀ CHA PHÓ Tại một xứ đạo kia số giáo dân khá đông, có Cha Sở, Cha Phó. Một số giáo dân, vì cuộc sống bác ái chưa trưởng thành, nên có hai nhóm xung khắc với nhau. Một nhóm quí Cha Sở, nhóm kia mến Cha phó, vì ngài còn trẻ, năng nổ. Một hôm nhóm ủng hộ Cha Sở đến trao đổi tâm tình với ngài : - Thưa cha, cha ở đây đã lâu năm, công dầy, đức cao, sao cha để Cha Phó thay đổi nề nếp giáo xứ mình – bỏ đi công lao cha xây dựng ? Và đám thanh niên cùng một số lớn giáo dân có vẻ nghiêng cảm tình về Cha Phó. Xin cha ngăn cản đi. Cha Sở bình tĩnh trả lời :

  4. Cha Sở bình tĩnh trả lời : - Giữa tôi và Cha Phó ai vất vả hơn ? - Cha Phó. Cha Sở chậm rải nói tiếp : - Ngài còn trẻ, còn có sức hoạt động, phải dấn thân nhiều, và Chúa cũng lo liệu và trợ giúp Ngài bằng cách cho những tâm hồn biết thông cảm, cộng tác. Đó là điều công bằng, điều tốt đẹp, sao các ông bà so bì với tôi – một người đáng lẽ đã về hưu? Nghe Cha Sở nói sai tần số với mình, nhóm kia chống chế : - Cha cũng đã từng hoạt động dấn thân, có khi còn hơn Cha Phó bây giờ.

  5. Cha Sở nói tiếp : - Và tôi cũng đã từng được người ta qúi mến, ủng hộ. Và biết đâu còn hơn Cha Phó. Vì bây giờ Cha Phó vẫn còn một số người thiếu thông cảm, muốn hạ thấp. Đám người kia ra về, họ cảm phục Cha Sở “đức cao” và cảm thấy tâm hồn, cõi lòng mình sao nhỏ nhen, trần thế quá ! Từ đó nạn “bè phái” bớt nhiều. (Cử hành Phụng vụ Chúa nhật, năm A, tr 175-177)

  6. CHẠY ĐUA 3000 MÉT Đâylàdiễntiếncuộcchạyđua 3000mét. Lúcbắtđầucáctayđuachạy san sátnhauthànhmộtnhómrấtđông. Mộtlátsaumộtnhómnhỏđãtáchrờiđámđôngvàchạyphíatrước. Cònvàichụcmétnữathìmộtngừơivọtlênrấtnhanhvàtớiđích. Khángiảvỗtayhoanhônồngnhiệt. Mộtsốngườiômnhữmgbóhoatặngngườivôđịch. Cácphóngviênxáchmáy quay phimvàchụphìnhtới, vừabấmmáyvừathuhình, vừaphỏngvấn. Nhữngngườihâmmộtớixinchữký. Mộtsốnhàthươngmạiđếnđềnghịkýhợpđồngvớinhàvôđịch. Cuốicùng, ôngchủtịch ban tổchứcxuấthiện. Người ta mờinhàvôđịchđứngtrênmộtcáibụccao, ngườihạngnhìđứngtrênbụcbênphảithấphơnmộtchútvàngườihạngbabụcbêntráithấphơnchútnữa.

  7. Người ta mangđếnbachiếchuychươngđểôngchủtịchđeovàocổhọ. Nhưngôngchủtịchngỏ ý muốngặpbangườitớiđíchcuốicùng. Ban tổchứckhônghiểunhưngvẫnlàmtheolờiông. Khihọtới, ôngtươicườiđeochiếchuychươngvàngchongườihạngchót, chiếchuychươngbạcchongườiápchótvàchiếchuychươngđồngchongườikếtiếp. Nhàvôđịchbựcbộiphảnđối: -Nhưthếlàkhôngcôngbình! -Tạisao? Ôngchủtịchhỏilại. -Tôihạngnhấttôiphảiđượcthưởng. -Thìanhđãđượcthưởngrồi. Nàynhékhángiảđãvỗtayhoanhôanh, báochíđãchụphìnhanh, nhữngngườihâmmộđãtặnghoachoanh, nhữnghãngthươngmạiđãkýhợpđồngvớianh…Anhđãđượcthưởngquánhiềurồi. Bâygiờanhhãynghĩđếnnhữngngườichạysauchót: họcũngcốgắngnhưanh, vấtvảkhôngkémgìanhvàcũngchạyhếtđoạnđường3000 métnhưanh. Anhthửnghĩxemcócôngbìnhkhôngkhianhthìđượctấtcảcònhọthìchẳngđượcgi?

  8. GANH TỊ Ông X nghe tin ngườilánggiềnglàmnhàlầuthứbacaohơnông, thìôngliềnmướnthợxâylênbalầunữađểgiữchonhàôngvẫnlànhàcaonhấttrongvùng. Ôngchưađượcthỏamãnvớinhàmới, thìđãthấynhàmìnhtrởnênthấphơnnênbựctức, vàcũngđikiếmmướnnhómthợkhácxâylênnămlầunữavìnghĩthầm: Với 5 lầuxâythêm, thìngườilánggiềngsẽthuacuộckhôngthểnàolênnhàcaohơnnữa. Khôngchịuthua, ngườilánggiềngxâythêmnămlầumới.Ông X. ralệnhxâylênbảylầuđểduytrìdanhdự. Haibêncứtranhnhaucaohơnmãi. Nhưngnềnmóngcủangôinhàmàhaiôngchothiếtkếkhôngthễnàochịunổisứcnặngcủakhốilượngnày…Mộttrậnđộngđấtnhẹlàmchocảhainhàlầuđangxâygiởngãsậptiêu tan. Haiôngcũngbịchônvùitrongđốnggạchvụn. Lòngganhtịvà ham mêdanhlợikhiếncho con ngườirơivàocuộcphiêulưutranhchấp, dẫnđếnthiệthạibảnthânvàkẻkhác.

  9. GIÁ BỐN CĂN HỘ BẰNG NHAU Một dãy phố nọ có bốn căn hộ. Căn một trị giá 40 ngàn đô, căn hai 30 ngàn đô, căn ba 20 ngàn đô và căn tư 10 ngàn. Bạn là chủ căn một. Một hôm có người gọi đến xin mua căn hộ của bạn là 50 ngàn đô. Thế là bạn vui mừng và đồng ý bán ngay, vì thực giá căn hộ của bạn chỉ có 40 ngàn đô thôi. Nhưng hôm sau, bạn nghe tin người mua căn hộ của bạn cũng mua hết ba căn hộ kia, và mỗi căn cũng với giá 50 ngàn đô. Thật là một tin sét đánh! Bạn giận dữ, gọi điện kêu trách người mua. Ông ta trả lời: - Tôi đâu có đối xử bất công với bạn, bạn đã thỏa thuận với tôi với giá 50 ngàn đô. Hay là bạn ganh tị vì tôi rộng lượng đối với ba người kia.

  10. Câu chuyện trên đây minh họa câu chuyện của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay. Thời Chúa Giêsu, những người được thuê mướn vào làm vườn nho chỉ những kẻ tội lỗi. Họ nghe lời Chúa kêu gọi mới ăn năn thống hối trở lại với Chúa. Còn đám thợ được thuê từ sáng sớm là những người Biệt Phái. Họ giận dữ ganh tức vì thấy những kẻ tội lỗi mới ăn năn trở lại mà cũng được vào nước Chúa, được thưởng như họ.Tại sao những người được thuê làm vườn nho từ sáng sớm ganh tức với đám thợ được thuê muộn? Chúa Giêsu đã trả lời cho chúng ta: "Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thỏa thuận với tôi là một quan tiền sao?... Hay là vì thấy tôi tốt bụng mà bạn đâm ra ghen tức". (Mt. 20, 13-15).

  11. Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta đừng so sánh mình với kẻ khác, mà hãy chấp nhận hiện trạng của chúng ta, theo lời khuyên của Thánh Phaolô: "Mỗi người hãy xem xét việc làm của chính mình, và bây giờ sẽ có lý do hãnh diện vì chính mình, chứ không phải vì so sánh với người khác... Thật vậy, ai gieo giống nào thì sẽ gặt giống ấy. Ai theo tính xác thịt mà gieo điều xấu, thì sẽ gặt được hậu quả của tính xác thịt là sự hư nát. Còn ai theo Thần Khí mà gieo điều tốt, thì sẽ gặt được kết quả của Thần Khí là sự sống đời đời" (Gl. 6, 4.7-8) Điều quan trọng trong cuộc sống không phải là những gì người khác nghĩ về chúng ta hoặc chúng ta nghĩ gì về người khác, mà là những gì Thiên Chúa nghĩ về chúng ta. (Theo "Sunday homilies").

  12. NHỮNG CỬ CHỈ LẠ THƯỜNG "Hãy thực thi sự tử tế một cách gàn dở và những cử chỉ đẹp một cách vô nghĩa". Đây là một khẩu hiệu đã được rất nhiều người ở khắp nước Mỹ hiện nayưathích.Một buổi sáng mùa đông nọ, trên chiếc xe chất đầy quà giáng sinh, một người đàn bà đã làm cử chỉ lạ thường. Khi dừng xe lại để đóng thuế cầu bắc qua vịnh San Francisco, bà đưa tiền thuế và nói: - Tôi đóng thuế cho xe tôi và 6 chiếc xe sau tôi. Bà hành động cách khác thường như thế vì đã đọc trên tủ lạnh của người bạn. "Hãy thực thi sự tử tế một cách gàn dở và những cử chỉ đẹp một cách vô nghĩa". Tại New Jersey, ngày nọ người ta thấy 12 người dọn dẹp sân cỏ của những người già. Tại Chicago, có cậu thiếu niên cào tuyết cho chỗ đậu xe của người hàng xóm... .

  13. Và không biết bao nhiêu những hành động tử tế như thế được thực thi cách gàn dở và những cử chỉ được làm cách vô nghĩa như thế. Trong Kinh Thánh có rất nhiều hành động hết sức bất thường như thế, như Con Thiên Chúa vô cùng cao cả sinh ra nghèo hèn, chết nhục nhã trên khổ giá. Bất thường quái lạ đến nỗi người Do Thái cho là điên rồ, người Hy Lạp gọi là yếu đuối. Thánh Phaolô cũng gàn dở không kém khi ông tuyên bố: "Vinh dự của tôi là chính thập giá Đức Kitô". Nhưng với Thiên Chúa, đó chính là sựkhôn ngoan và sức mạnh, là tình yêu và trao ban vô vị lợi, quảng đại, khoan dung như trong Tin Mừng hôm nay, những người làm vườn nho giờ chót cũng được lãnh lương bằng những kẻ vào làm từ sáng sớm "Phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt" (Mt. 20. 12).

  14. Nhưng đó chính là hành động của Thiên Chúa: Trao ban mà không tính toán, cho không cần cho lại, hành động mà không kể gì khen chê, không chỉ yêu thương bạn hữu mà cả kẻ thù. Đó chính là cách hành xử của Chúa khi nhập thể cứu chuộc nhân loại. Và người Kitô hữu cũng được mời gọi hành xử theo cung cách và lối suy nghĩ đó của Chúa, là vượt lên cái bình thường, bước vào cõi sống siêu nhiên, cõi sống của những người con sống nhân từ quảng đại như Cha trên trời. (Theo "Tin vui mùa đông").

  15. THIÊN CHÚA CÔNG BÌNH Một hôm Thiên Chúa đi vào thiên đàng. Ngài ngạc nhiên thấy tất cả những người chết đều được vào đó cả, không ai bị sa hỏa ngục. Ngài suy nghĩ phải chăng Ngài không phải là Đấng công bình vô cùng. Ngài gọi sứ thần Gáp-rien đến và bảo: - Con hãy tập trung mọi người đến trước mặt Ta. Đọc cho họ nghe 10 giới răn của Ta. Sứ thần đọc giới răn thứ nhất và Chúa phán bảo: - Những kẻ nào phạm giới răn thứ nhất đó, hãy xéo khỏi mặt Ta, đi vào hỏa ngục ngay. Một số người từ từ rời khỏi đám đông và buồn bã khóc lóc đi vào hỏa ngục. Và sứ thần đọc tiếp các giới răn khác, cứ sau mỗi giới răn đều có số người rời khỏi đám đông và than khóc đi xuống hỏa ngục. Sau cùng chỉ còn lại có một người, người đó là một ẩn sĩ già.

  16. Thấy vậy, Thiên Chúa hỏi sứ thần: - Chỉ có một người này được vào Thiên Đàng hay sao? Nói xong, Ngài bảo sứ thần gọi đám đông lại và cho họ trở vào thiên đàng. Thấy đám đông tội lỗi xấu xa thế mà Chúa lại tha thứ cho trở lại thiên đàng, vị ẩn sĩ tức giận nói với Chúa: - Chúa không phải là Đấng công bình!... Thiên đàng chính là ngôi nhà của tha thứ, của quảng đại khoan dung. Tha thứ khoan dung của Thiên Chúa dành cho con người và tha thứ bao dung của con người dành cho nhau. Thiên Chúa đã ví thiên đàng như một bữa tiệc, trong đó từ Đông sang Tây, từ Nam chí Bắc mọi người không phân biệt màu da, chủng tộc, địa vị, giàu nghèo, nhất là không phân biệt bạn thù đều đồng bàn với nhau.

  17. BẤT HẠNH VÌ GANH TỊ Traund là một kiến trúc sư nổi tiếng và rất thành công trong sự nghiệp. Anh có vợ là Êlisabét và hai đứa con ngoan. Gia đình sống rất đầm ấm hạnh phúc. Và công việc làm ăn của anh ngày càng phát triển đến nỗi một mình làm không hết, phải hợp tác với Đavít mới đáp ứng hết nhu cầu của khách hàng.Lúc đầu mọi việc êm xuôi tốt đẹp. Tình bạn đôi bên cùng sâu đậm. Nhưng sau một thời gian, Traund nhận thấy khách hàng quý chuộng Đavít hơn, nhờ anh đứng thầu nhiều dự án xây cất hơn. Thế là Traund nổi ghen lên, kiếm chuyện xích mích với bạn mãi, làm cho mối quan hệ giữa hai người ngày càng căng thẳng, lôi kéo luôn số nhân viên chia rẽ kình địch nhau.

  18. Nhưng tai hại hơn cả là tình cảnh gia đình Traund. Mỗi khi đi làm về, anh cáu gắt với vợ con. Đời sống gia đình trở nên địa ngục sầu thảm. Rồi bàn tay phải của anh bắt đầu bị sưng khớp đau nhức, bắt buộc anh phải bỏ công việc, vào bệnh viện chữa trị. Khi xuất viện về nhà, anh như con sư tử bị giam trong củi. Buồn khổ quá, vợ anh gọi điện thoại đến Cha Micae Pacli là một linh mục chuyên chữa bệnh tâm linh. Cha tới gặp anh, khuyên anh bỏ lòng ghen tuông, làm hòa với Đavít, để mọi việc được trở lại tốt đẹp an vui. Anh không đồng ý mà còn giận dữ. Nhưng sau một lúc cầu nguyện chung với anh, cha Micae đã khuyên bảo được anh viết thư xin lỗi Đavít.Và lạ thay, từ đó ghen tuông của anh tan biến, tay anh không còn bị sưng khớp nữa. Gia đình anh trở lại êm ấm hạnh phúc, công việc làm ăn trở nên niềm vui cho anh như trước.

  19. Ganh tỵ là mãnh lực có sức tàn phá lớn lao, nó phá hủy khả năng yêu thương. Chính sự ghen tuông đã thúc đẩy các Biệt Phái sát hại Chúa Giêsu, họ coi Ngài là kẻ thù không đội trời chung với họ. Trong Tin Mừng hôm nay, cũng chính vì ganh ghét mà nhóm người làm vườn nho từ sáng sớm phê bình chỉ trích ông chủ bất công, khi ông chủ trả lương họ bằng những người chỉ vào làm lúc năm giờ, vì họ thấy ông chủ "tốt bụng với những người này mà họ đâm ra ganh tức". Qua câu chuyện của kiến trúc sư Traund và dụ ngôn trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu dạy chúng ta là tín hữu của Người sống quảng đại như Người, luôn yêu thương tha thứ cho nhau. Tình thương phá tan ganh tức. Nhất là khi chúng ta quảng đại yêu thương tha thứ thì chúng ta được sống an bình hạnh phúc. (Theo "Thiên đàng là thế đó).

  20. Thiên đàng ấy không chỉ ở đời sau mà bắt đầu ngay tại đời này. Mỗi khi con người biết tha thứ nhân hậu với nhau, mỗi khi họ chấp nhận đồng hành với nhau, sống khoan dung rộng lượng với nhau là lúc thiên đàng được rộng mở...Chúa Giêsu đã mở cửa thiên đàng đó cho những người làm vườn nho trong Tin Mừng hôm nay. Những người sau chót chỉ làm có một giờ, thế mà Chúa cũng cho họ vào thiên đàng như những kẻ đã làm việc nặng nhọc cả ngày. Như thế làm sao khỏi bị ganhtức.

  21. Nhưng Chúa Giêsu còn mở cửa thiên đàng khi Người đồng bàn với những người thu thuế, những người tội lỗi, những người bị xã hội loại bỏ, và nhất là khi Người tha thứ cho những kẻ đã giết treo Người trên thập giá. Vì ngôn sứ Isaia đã xác quyết: "Trời cao hơn đất bao nhiêu thì đường lối của Ta cũng cao hơn đường lối các ngươi, và tư tưởng của Ta cũng cao hơn tư tưởng các ngươi bấy nhiêu" (Is. 55,9) (Theo "Phút cầu nguyện cuối ngày, tập III).

  22. LÒNG QUẢNG ĐẠI ĐÍCH THỰC Một hôm Chúa Giêsu bảo Phêrô và Gioan cùng leo núi với Ngài. Dọc đường Ngài bảo mỗi ông hãy mang theo một hòn đá. Ông Phêrô nhặt một hòn đá nhỏ bỏ túi, còn ông Gioan vác cả một tảng đá to. Do đường xa vác nặng, ông Gioan thở hổn hển và đến nơi sau hết. Còn ông Phêrô bước đi nhẹ nhàng thảnh thơi nên đến nơi trước. Chúa Giêsu cho hai ông ngồi xuống, rồi đọc lời chúc tụng, biến hai viên đá thành bánh. Dĩ nhiên chiếc bánh của ông Phê rô nhỏ bé, không đủ thỏa mãn cơn đói cồn cào của ông. Còn ông Gioan thì ăn no nê dư dật.

  23. Lần khác, Chúa gọi hai ông leo lên núi với Ngài nữa. Rút kinh nghiệm lần trước, Phêrô mang theo một tảng đá to, phải cố gắng hết sức mới vác nổi lên núi. Đến nơi, Chúa Giêsu bảo hai ông ngồi xuống. Ông Phêrô trông đợi Chúa làm phép lạ nhưng Chúa bảo các ông ngồi lên tảng đá mà các ông đã vác theo. Phêrô cảm thấy xấu hổ trách Chúa, nhưng Chúa bảo: - Lòng quảng đại đích thực không phải là lòng quảng đại tính toán. Chúng ta thường nói: "Có qua có lại mới toại lòng nhau". Chúng ta cho là để được cho lại, chúng ta làm ơn là để được trả ơn.

  24. …Chúng ta lập công là để được thưởng công. Chúng ta làm việc là để được lãnh lương như các người làm vườn nho trong Tin Mừng hôm nay. Óc vụ lợi chi phối tất cả mọi quan hệ của chúng ta với tha nhân cũng như đối với Thiên Chúa. Qua dụ ngôn những người làm vườn nho trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã đảo lộn quan niệm thông thường của chúng ta. Qua toàn bộ cuộc sống và cái chết của Ngài, Chúa Giêsu mặc khải cho chúng ta một Thiên Chúa quảng đại đến độ trao ban cách nhưng không cho chúng ta Con Một của Ngài.

  25. Qua cách cư xử của Ngài, Thiên Chúa muốn nói với chúng ta, Ngài yêu thương mà không mong đền đáp nào của chúng ta. Lòng quảng đại đích thực không phải là lòng quảng đại tính toán. Tình yêu đích thực là trao ban cách nhưng không. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta nên trọn lành như Cha chúng ta ở trên trời, sống quảng đại, sống san sẻ, sống yêu thương cho đến cùng, như chính Ngài đã chết trao trên khổ giá. Tình yêu ấy mời gọi chúng ta tin tưởng phó thác hoàn toàn vào Người, tình yêu ấy mời gọi chúng ta thanh luyện tình yêu ích kỷ, vụ lợi của chúng ta. (Theo "Chờ đợi Chúa").

  26. CẦU NGUYỆN LậychúaGiêsu, xindậychúng con biếtsốngnhư Chúa: luôncưxửquảngđạivàkhoan dung vớihếtthảymọingười, nhờđóchúng con sẽnênhoànthiệnnhư Chúa Cha trêntrời. AMEN

More Related