560 likes | 724 Views
GIÁO XỨ TÂM AN. TĨNH TÂM GIỚI GIA TRƯỞNG. DỌN ĐƯỜNG CHO CHÚA ĐẾN. I. TIẾNG VỌNG TRONG HOANG ĐỊA.
E N D
GIÁO XỨ TÂM AN TĨNHTÂMGIỚI GIA TRƯỞNG
I. TIẾNG VỌNG TRONG HOANG ĐỊA. Cuộc đón rước ly kỳ này nhắc chúng ta nhớ đến việc dân Israel mong đợi Chúa Cứu thế đến, Đấng mà đã được các tiên tri loan báo trước. Họ mong chờ Đấng Messia đến để giải thoát họ khỏi ách thống trị của ngoại bang và đem dân họ lên làm bá chủ thế giới.
Trong bầu khí sôi sục mong đợi, thánh Gioan Tẩy giả xuất hiện như một vị Tiền hô, một đại tiên tri cuối cùng đến loan báo về Nước Thiên Chúa. Đấng Messia mà Gioan rao giảng không giống như hình ảnh của một Messia mà dân Israel mong đợi. Đấng Messia của Gioan chính là “người tôi tớ Giavê” mà tiên tri Isaia đã mô tả (x. Is 53),
Ngàikhôngđếnđểlàmchínhtrị, khôngcómụcđíchcứuriêngdân Israel chokhỏiáchthốngtrịcủađếquốc La Mã, nhưngNgàiđếncứucảnhânloạirakhỏiáchthốngtrịcủa ma quỷ, củatộilỗi, vàkhôiphụcnhânloạivàotìnhtrạnglà con ThiênChúavàđượchưởngphúctrườngsinhbấtdiệt.
Chính vì thế, Gioan đã xuất thần rao giảng trong hoang địa xứ Giuđêa rằng :”Hãy hối cải,vì Nước Trời đã gần bên rồi” (Mt 3,17). Gioan loan báo cho dân biết rằng giờ nghiêm trọng đã điểm và Nước Trời mỗi ngày mỗi gần. Cái từ “Nước Trời đã đến gần” có ý nói rằng Chúa Cứu thế đã gần đến, Đấng đã được loan báo trong sách tiên tri Isaia rằng : “Này, Ta sai sứ thần Ta đếntrước mặt Ngài. Có tiếng kêu trong hoang địa : Hãy dọn đường Chúa, san bằng nẻo đường Ngài” (Mc 1,2-3).
Mỗi khi có một vị khách lớn đến, người ta phải dọn đường, trang hoàng nhà cửa, tiền hô hậu ủng, đón rước với những tiếng hoan hô chúc tụng, với rừng cờ xí đủ màu, với vẻ tưng bừng náo nhiệt của hàng ngàn vạn người. Vị khách càng lớn, người ta càng phải chuẩn bị kỹ càng để đón rước. Đấng Cứu thế là một vị khách vô cùng cao trọng,
Ngàilà Con ThiênChúađếnvớinhânloại, khôngphảiđếnthămxãgiaonhưcácchínhkháchđếnthămcácnướcbạn, nhưngNgàiđếnđểđemơncứurỗichonhânloại. Ngàisẽphónộpmìnhchịuchếtvàchếttrênthậpgiáđểchuộctộithaychonhânloạiđangsốngquằnquạidướiáchthốngtrịcủa ma quỷvàtộilỗi.
Vậy việc dọn đường theo lời rao giảng của Gioan Tẩy giả là chính việc canh tân tâm hồn mình. Con đường cần dọn dẹp đây chính là lòng chúng ta với bao tội lỗi và nết xấu, cần phải được sửa trị để lòng ta được trở nên một con đường phẳng phiu, được trang hoàng lộng lẫy
đểđóntiếpChúaCứuthếđếnlầnsauhếttrongngàyPhánxétchungvàđếnvớichúng ta mỗingàytrongthánhlễ. Trongcáinhìnđó, GiáohộimuốnlợidụngmùaVọngnàythúcgiục ta sửasoạntâmhồnđểmừnglễChúaGiángsinhvàongày 25 tháng 12 sắptới.
Trên thế giới có biết bao con đường, đường bộ, đường thủy, đường hàng không với bao nhiêu cấu trúc tân kỳ. Những con đường đó có thể ngắn, dài, rộng, đẹp, xấu.Nếu mỗi con đường vật chất dẫn đến một mục đích khác nhau thì con đường thiêng liêng không thể đi đến những đích khác nhau, nhưng phải qui về một đích. Đích điểm đó là chính Thiên Chúa. Thiên Chúa đã dựng nên tất cả cho con người.
Con ngườicóquyềntrênmọitạovật, nhưngtấtcảchỉcómụcđíchgiúp con ngườitiếntớiChúa. CácvậtthụtạođềunóilêntìnhyêucủaChúađốivới con người. Con ngườiphảidùngtạovậtnhưbànđạptiếntớiChúa. Vìthế, mọi con đườngtrêntrầngiannàychỉcómộthướng, mộtđíchđiểmmàchúngđưa ta đến. ĐíchđiểmấykhônglàgìkhácngoàiThiênChúa.
Con đường tình yêu. Con đường dẫn ta đến với Chúa chỉ có một chiều, và con đường ấy phải được gọi là “Đường Tình yêu”. Thiên Chúa vì yêu thương thế gian nên đã xuống thế chịu chết chuộc tội cho con người tội lỗi. Nhìn lại lịch sử loài người, ta thấy Thiên Chúa đã hành động, và hành động dưới động lực của tình yêu.
NếuNgàikhôngthươngyêu ta thìđãchẳngdựngnêntạovậtcho ta, vàcũngchẳngdựngnên ta, Ngàicũngchẳngchịuchếtcho ta làmgì. NhưngtìnhyêuvôcùngcủaChúađốivới ta đãthôithúcNgàihànhđộngnhưthế.
ThiênChúađượcthánhGioanđịnhnghĩalà“TìnhYêu”nênbảnchấtcủađạoCônggiáocũngphảilàđạotìnhyêu. ChẳngthếmàkhicóngườiBiệtpháiđếnhỏiChúaxemgiớirănnàotrọngnhấttrongđạothìChúađãkhẳngđịnhngay: “NgươiphảikínhmếnThiênChúalàThiênChúangươihếtlònghếtlinhhồn, hếttríkhônngươi” (Mt 22,37),
vàNgàicũngtiếp:”Ngươiphảithươngyêuanhemnhưmìnhvậy. Hếtthảyluậtphápvàlờitiên tri đềubởihaikhoảnluậtđómàra” (Mt 22,339-40). Nhưvậy, con đườnggiữaChúavà ta cũngnhưgiữa ta vàthanhânchỉlàmột con đườngduynhất; và con đườngấyđượcgọilà “Con đườngTìnhyêu”.
3. Con đườngbị chia cắt. Con đườnggiữaChúavànhânloạirấtđẹp, rấtthơmộng. Còngìđẹpbằng con đường“Tìnhyêu”.Nhưng con ngườitựnhiênthaylòngđổidạ, khôngmuốnduytrì con đườngtốtđẹpấy, đã cam tâmcắtđứt con đườngấybằngcáchphạmtộinghịchcùngChúa. Chínhtổtôngchúng ta đãcắtđứt con đườngấy, vàngày nay chúng ta vẫntiếptụcduytrìsự chia cắtấymỗikhiphạmtội.
NhưngThiênChúavẫnyêuthương con người. Ngàiđãsai Con Mộtxuốngthếđểnốilại con đườngấy, vàNgàichỉmuốn con ngườichúng ta đừngbaogiờ chia cắtlại con đườngấy. Chínhnhờviệcgiángsinhcứuchuộcnàymà con ngườichúng ta đượchưởngbaonhiêuhồngâncủaThiênChúa. Nếuchúng ta duytrìmãi con đườngbị chia cắtnàythìlàmsaoơnChúacóthểđếnvớichúng ta được.
4. Sửalại con đườngcủalòngmình. ChúaCứuthếkhôngđếnbằng con đườngmàvuachúathếgianvẫnđi, nhưngNgàiđibằng con đườngkhác : con đườngthiêngliêng. ChúaCứuthếđivàolòng ta. Lòng ta, đượccoinhưmột con đường. Con đườngđótốt hay xấu, gồghề hay bằngphẳnglà do ta địnhliệu. Nhưngnóicáchchung, khôngaidámbảo con đườngcủalòngmìnhlàphẳngphiu,
đẹpđẽvìaiđãchẳngphạmtội, aikhôngcótínhhưnếtxấu ? Ta chỉcóthểnóirằnglòngmìnhhoàntoànđẹpđẽkhitronglòng ta khôngcònvếtnhơtộilỗi, nhưngaidámbảonhưthế ? Ai dámnóinhưthếthìtỏrahọlà con ngườitựphụvànóidối.
Nếuđãnhậnbiếtmìnhcótộithìviệccầnkíplàphảisửangaylòngmìnhchokhỏilồilõm, nghĩalàkhửtrừhếtmọitộicònlạitronglòngvàtranghoàngbằngnhữngnhânđức. Con đườngnàymớikhósửachữavìnóđòiphảicónhiềucốgắngbềnchí. Sửađược con ngườicủamìnhkhôngphảilàchuyệndễ, nóđòihỏiphảicốgắngkhôngngừng, nhưngkhôngphảikhôngthểđược, vìnhưnhàchísĩNguyễnbáHọcđãnói :
“Đườngđikhôngkhóvìngănsôngcáchnúi, nhưngkhóvìlòngngườingạinúi e sông”.Ngườiđờiaicũngnhậnthấyviệcsửatrị con ngườimìnhlàmộtviệckhókhăn, nhưngthánhAugustinôlạinói“Nếuôngkiabànọlàmđược, tạisaotôilạikhông” ?Nếucóchícôngviệcắtsẽthànhcông:
Đàosôngthôngbểcả, ĐộiđávátrờixanhViệcđờikhônggìkhó, Cóchítựnhiênthành Côngviệctrênchínhthánh Francois de Sales đãlàm. Khingàinghe tin phongthánhchothánh Francois Xavier, liềnnói - Đólàthánh Francois thứba,tôisẽlà Francois thứbốn.. Quảthực, bâygiờtronghànghiểnthánhcônggiáo, ngàilà Francois thứbốn.
III. HÃY CANH TÂN ĐỜI SỐNG. 1.Canh tânvàcáchmạng. Ngườita thườngnghenóitớicáchmạng, canhtânvàcanhcải. Canhtân, canhcảikhácvớicáchmạngvìnóluôngiữlạicáigìcũmàthayđổimộtchútgìchophùhợp, chohoànthiệnhơn. Còncáchmạngthìcótínhcáchthayđổihoàntoànvàtoàndiệnđểthaythếbằngmộtcáigìmớimẻtốtlànhvàhoànhảohơn.
Theo tựđiểnĐàoDuyAnh, cáchmạng hay cáchmệnhtheonghĩacũlàđổimệnhvua (vuachịumệnhtrời), đổitriềuvua, vídụThang, Vũcáchmệnh. Hiện nay cáchmệnhnghĩalàđổichếđộcũvàxấu, dựngnênchếđộmớimàtốt. Nóichung, ngày nay, cáchmạnglàthayđổimộtchếđộchínhtrịxấumàxâydựngmộtchếđộchínhtrịtốthơn. Thườngnóiđếncáchmạnglàngười ta nghĩngayđếncáchmạngchínhtrị.
Nhưng không nhất thiết cách mạng phải đi đôi với chính trị. Cách mạng đúng ra chỉ là thay đổi cái gì trong đời sống con người, như vào thế kỷ 18, khoa học đã bước một bước nhảy vọt, người ta đã có một cuộc cách mạng về kỹ nghệ. Ngoài ra người ta cũng có thể làm một cuộc cách mạng bản thân, nghĩa là thay đổi nếp sống cũ xấu xa để thay thế vào một nếp sống mới tốt đẹp hơn.
Trong khuôn khổ của bài này, chúng ta chỉ đề cập đến việc canh tân con người của mình. Vì “DỌN ĐƯỜNG” là gì ? Là sửa sang cho gọn gàng, làm cho con đường bớt gồ ghề, lồi lõm, mà phải sửa lại cho phẳng phiu chứ không có tham vọng làm lại một con đường mới thay thế con đường cũ.
2. Canh tân con người cũ. a) Hai thế lực xung khác. Thánh Phaolô đã nói lên tội lỗi ở trong ta. Ngài nhận thấy có hai thế lực xung khắc nhau đang diễn ra trong lòng ta. Chính sự xung khắc gay go này làm cho Ngài đau khổ. Vì thế, trong thư Roma Ngài nói: “Cảnh nội chiến ở trong ta, Luật là luật thiêng liêng, Còn tôi, là vật có da thịt đã bị bán cho uy quyền của tội ác. Thật vậy, tôi làm sự gì tôi không hiểu, bởi vì tôi không làm cái tôi muốn, nhưng trái lại tôi làm cái tôi ghét...
Vànếutôilàmcáitôikhôngmuốn, ắtkhôngphảitôihànhdộng, nhưngthựcracáitội ở trongtôinóxúigiụctôi. Tôiđãkhámpháraluậtnày : khinàotôimuốnlàmsựthiện, thìcáiáchiệnravớitôi. TôiyêuthíchluậtChúatheosởnguyệncủa con ngườinộitâm, nhưngtôilạinghiệmthấymộtluậtkháctrongmáuthịttôichiếnđấucùngluậtcủalýtrívàxiềngxíchtôivàoluậtcủasựtộiẩnnáutrongthânthểtôi. Ai giảiphóngchotôiđượcthoátkhỏicáixácnàyvìnónộptôichothầnchết” (Rm 7,14-24)
Trước hai thế lực xung khắc nhau diễn ra trong con người mình, ta thấy chúng mời gọi ta. Cả hai thế lực đều hấp dẫn, làm ta lưỡng lự không biết theo đàng nào. Ta giống như thần Hercule trước khi chọn con đường đi.
b) Lột bỏ con người cũ. Con người cũ của chúng ta thì đầy rẫy tội lỗi và khuyết điểm vì Kinh thánh nói : “Người lành thánh mỗi ngày có thể sai lỗi tới 7 lần”, thì ta lại không bao giờ có lỗi sao ? Sự sai lỗi là cái gì thường tình xẩy ra cho con người, ta không lấy gì làm lạ. Nhưng vấn đề đặt ra ở đây là phải cố gắng sửa đổi các tội lỗi và khuyết điểm đó.
ThánhTôngđồPhaolôthôithúc ta lộtbỏ con ngườicũđi, nhưlộtbỏmộtchiếcáorách, dơbẩn, đầyuếkhí, vàmặclấyngườimớinhưmặclấychiếcáolễtrọng. Nếu ta thíchbỏáocũmàmặcáomới, thìtráilại, ta rấtsợ, rấtáingại, bựcdọc, ray rứtkhinghenóiphảibỏngườicũmặcngườimới. Ta cóấntượngnhưbịlột da.
Ngày trước, người ta nói rằng cứ mỗi 7 năm, cơ thể con người ta được trùng tu lại một lần hoàn toàn mới. Các nhà khoa học ngày nay không nói 7 năm, mà chỉ nói một năm thôi. Mỗi năm một lần, các bộ phận trong cơ thể của ta, được lần lượt tháo gỡ bỏ đi hết, kỹ lưỡng hơn gấp mấy các bác thợ ráp sửa xe, và được thay thế bằng những bộ phận hoàn toàn mới.
Cácnhàkhoahọccònchobiết da ngườisẽthayđổihoàntoànmỗi 27 ngày. Rắngiàrắnlột. Con ngườithìgiàtrẻgìcũnglột. Chỉtrongvòng 12 thánglà ta lộtbỏhết con ngườicũvớixươngthịtcủanó, vàmặclấy con ngườimớivớixươngthịtmớihoàntoàn.
Thể chất đổi mới. Tại sao luật ấy lại không được áp dụng cho tâm linh ? “Hãy lột bỏ conngười cũ, mặc lấy con người mới. Hãy để Thần khí Thiên Chúa canh tân đến tận tâm linh của các con” (Eph 4,22,24) Có mới thì nới cũ ra, Mới để trong nhà, cũ để ngoài sân.
Hãy bỏ đi tất cả để đến với Chúa. Trong việc từ bỏ, ta có thể từ bỏ được tất cả, nhưng từ bỏ được chính mình là một điều không dễ chút nào, nhất là từ bỏ ý riêng để tuân theo thánh ý Chúa. Hãy bỏ đi những hành lý cồng kềnh làm cản bước đường đi tới Chúa. Trên con đường đi tới Chúa, nếu chúng ta tham lam nhiều hành lý cồng kềnh qúa sợ sẽ bị mệt lả giữa đường, không có đủ sức để tiến bước. Đừng tham lam những của cải bên đường, đừng dừng lại ở đó để chiêm ngưỡng chúng,
sợchúng ta sẽbịcámdỗvànảnchí. Vìkhôngaicóthểlàmtôihaichủ, đượcchủnàyrồimấtchủkia. Cóngườicốđượclòngcảhaichủrốtcụcchẳnglàmđẹplòngaicả (x. Mt 6,24). Người ta đãnóinhưKinhthánhnóitrước : Làmtraithì ở chotrung, Chớcóhailòngmàhoádở dang. (cadao) Ngườiđờiđãcónhiềukinhnghiệmvềnhữngkẻhailòng. Khôngaidùngđượcnhữnghạngđóvìrấtnguyhiểm. Saucùnghọphảithấtbạichua cay
3. Chúa Giêsu là gương mẫu cách mạng và từ bỏ. Đức Kitô không làm cuộc cách mạng chính trị, kinh tế hay xã hội, nhưng ngài làm cuộc cách mạng bản thân. Ngài là Thiên Chúa, nhưng đã hạ mình xuống mặc lấy bản tính yếu hèn của con người như tiên tri Isaia đã mô tả (x. Is 53). Ngài sống như mọi người, ngoại trừ tội lỗi. Ngài đã chết để cứu chuộc loài người.
Ngàiđãhoànthànhcuộccáchmạngthiêngliêngbằngcáchđổmáutrênthậpgiá, khôngphảimáucủangườikhácnhưngmáucủachínhNgài. Nhờcuộccáchmạngvôtiềnkhoánghậunàymàcảnhânloạiđượcthoátáchnôlệcủatộilỗi, khỏiquyềnlựccủa ma qủi, đểtrởthành con ngườitự do vàtrởthành con cáiThiênChúa, đượcthừahưởngNướcTrời.
Do đó, Chúa cũng kêu gọi ta theo gương Ngài để làm một cuộc cách mạng bản thân theo bản hiến chương “Tám mối phúc thật” : Hiến chương này có vẻ nghịch lý, không phù hợp với ý nghĩa và lối sống của người đời, nhưng nó là những đòi hỏi thiết yếu, những điều kiện bất khả khuyết trong đời sống thiêng liêng (x.Mt 19,21; Lc 12,21).
Hạtgiốngkhôngmụcnátđithìkhôngsinhhoakếtquảđược (x. Ga 12,24).Cũngthế, khôngtừbỏmọisự, nhấtlàkhôngtừbỏmình, từbỏcảmạngsốngmìnhnữathìsẽmấttấtcả. NếuhysinhcảmạngsốngmìnhđithìsẽlấyđượcmạngsốngtrongNướcTrời
Muốn canh tân đời sống, ta phải làm một cuộc cách mạng toàn diện. Cuộc cách mạng này đòi phải lột xác giống như con sâu phải lột xác để biến thành con bướm nhởn nhơ muôn mầu sắc. Có ai quí con sâu không ? Chắc không ai thích loài sâu vì chúng chỉ hiện hữu để phá hoại mùa màng, ai trông thấy đâu thì tìm cách hủy diệt ngay.
Nhưngngượclại, người ta thíchnhìnnhững con bướm, vàkhôngainỡsáthạichúng. Chúng ta thửhỏi : con bướmtrướckiacũnglà con sâu, màtạisaongười ta lạithíchchúng ? Thưavìchúngđãlộtxácđểbiếntừ con sâuđángghét sang con bướmđángyêu.
Muốn biến con người cũ thành con người mới như con sâu trở thành con bướm, đòi chúng ta phải làm cuộc cách mạng bản thân . Đã là một cuộc cách mạng thì đòi buộc phải đổ máu. Chúa Giêsu đã hoàn thành cuộc cách mạng trên thánh giá. Máu Ngài đổ ra đã rửa sạch tội lỗi nhân loại và giao hoà giữa Thiên Chúa và nhân loại. Đây thật là máu giao ước vĩnh cửu (Mt 26,28; Mc 14,24; Lc 22,20).
Muốncanhtântoàndiệnđờisống, chúng ta cũngphảiđổmáura, vìkhôngđổmáuthìkhôngcóphầnrỗi (Dt 9,22). Máunàykhôngphảithứmáuđỏchảytronghuyếtquảnchúng ta hằngngàynhưnglàmộtthứmáuthiêngliêng, máucủasựhysinhtừbỏ, chịuđựng, chấpnhậnmọigian nan thửthách, mọiđaukhổtrongđờisốngtinhthầnvàthểxác.