431 likes | 2.16k Views
UỐNG NƯỚC NHỚ NGUỒN . CHI ĐỘI 6Đ2 – THCS Lê Lợi. CHÀO MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20-11. THƠ. CLIP. TRUYỆN CƯỜI. XÃ LUẬN.
E N D
UỐNG NƯỚC NHỚ NGUỒN CHI ĐỘI 6Đ2 – THCS Lê Lợi CHÀO MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20-11 THƠ CLIP TRUYỆN CƯỜI XÃ LUẬN
THẦYCơn gió vô tình thổi mạnh sáng nayCon bỗng thấy tóc thầy bạc trắngCứ tự nhủ rằng đó là bụi phấnMà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi Bao năm rồi? Đã bao năm rồi hở? Thầy ơi...Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lạiMái chèo đó là những viên phấn trắngVà thầy là người đưa đò cần mẫnCho chúng con định hướng tương lai Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôiCho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữaGọi tiếng thầy với tất cả tin yêu... ( Sưu tầm )
Cảm nghĩ về ngày nhà giáo việt nam 20-11 Ngày nhà giáo việt nam là một ngày trọng đại, ý nghĩa nhất trong những ngày ý nghĩa. Là ngày để toàn nhân loại hướng về các thầy cô-những người lái đò âm thâm, lặng lẽ, những người ươm mầm xanh cho đất nước. • Đôn-ki-xtôi đã có câu nói nổi tiếng là “Dưới ánh hào quang của ánh sáng mặt trời, không có nghề nào cao quý bằng nghề dạy học”. Quả thật vậy, nghề dạy học là một nghề vô cùng cao quý, đào tạo nên nguồn nhân lực quyết định tới sự phát triển của đất nước. Vì vậy, khi ngày 20-11 đến, từ cụ già mái tóc bạc phơ đến những em thơ cắp sách đến trường, từ miền xuôi đến miền ngược, từ hải đảo xa xôi đến miền núi đều đến chúc mừng, thăm hỏi và tỏ lòng biết ơn vô hạn tời các thầy cô giáo của mình. • Là những học sinh đang ngồi học dưới mái trường xã hội chủ nghĩa, là những chủ nhân tương lai của đất nước, tập thể lớp 6D2 chúng con đã, đang và sẽ phấn đấu ra sức rèn đức luyện tài để trở thành những người công dân có ích cho xã hội, để không phụ lòng mong mỏi của các thầy cô, để 6D2 là một khóm hoa đẹp trong mái trườngTHCS Lê Lợi.là một vườn hoa đẹp. Điều đó được thể hiện qua từng giờ học, sự tiến bộ qua các tuần học của lớp, phấn đấu thi đua giành những bông hoa điểm10 tươi thắm nhất dâng tặng thầy cô nhân ngày 20-11.Và hơn nữa, chúng con đang ấp ủ trong mình những ước mơ, hoài bão, đó cũng là một động lực giúp chúng con vươn lên.Chúng con xin hứa sẽ cố gắng để không phụ sự dạy dỗ của thầy cô. Cô ơi ! Chúng con nguyện sẽ đoàn kết, thi đua nỗ lực để luôn xứng đáng là những đứa con ngoan trong ngôi nhà 40 thành viên này. • ( Tập thể 6D2 – THCS Lê Lợi – Hải An Hải Phòng )
“Khi thầy viết bảng, Bụi phấn rơi rơi. Có hạt bụi nào, Rơi trên bục giảng, Có hạt bụi nào, Rơi trên tóc thầy. Em yêu phút giây này!” Xã luận cảm xúc mái trường ơi!!! Vâng đúng vậy,cảm giác đó sao bâng khâng, xao xuyến lạ! Trường mới,bạn mới, thầy cô mới,tất cả đều như lúc ban đầu em bước vào trường tiểu học. Đó là cảm giác run run sờ sợ nhưng lại thấy vui vui.Em nhìn thấy sự nghiêm khắc của bác bảo vệ khi vào trường mà chỉ muốn quay về.Nhưng sau hai tháng được học và tiếp xúc với các thầy cô thì em thấy mọi thứ trở nên thân thiện hơn.Em nhìn thấy sự ân cần của thầy hiệu trưởng vào mỗi buổi chào cờ. Em thấy dễ hiểu hơn trong những bài học của môn Toán.Em có thể đặt bút viết được những dòng chữ này là nhờ ơn cô dạy môn Văn. Nhờ cô dạy Sử mà em hiểu biết thêm về cội nguồn dân tộc Việt Nam.Cám ơn cô dạy môn Anh,vì cô đã giúp em học tốt hơn môn ngoại ngữ khó khăn này!.... Em còn học hỏi được ở các bạn xung quanh rất nhiều. Em thấy mình thật may mắn khi được học tại lớp 6D2 thân yêu này. Nơi có một người mẹ hiền và 40 đứa con ngoan .Em mong rằng 4 năm học sẽ kéo dài để em được sống mãi trong gia đình 40 thành viên và ngôi nhà chung Lê Lợi mến yêu này. ( Lưu Khánh Ly – Lớp 6D2 – THCS Lê Lợi)
LỜI CỦA THẦY Rồi các em một ngày sẽ lớn Sẽ bay xa đến tận cùng trời Có bao giờ nhớ lại các em ơi Mái trường xưa một thời em đã sống Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao Thủa học về cái nắng xôn xao Lòng thơm nguyên như mùi mực mới Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới Thầy trò mình cũng có lúc chia xa Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ Một lời khuyên biết thế nào cho đủ Các em mang theo mỗi bước hành trình Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên: Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá... Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ ( Sưu tầm ) “
ThơtặngThầyCô 20-11 EmvẫnthườngnhắcđếnmùathuBôngcúcvàngcánhmềmnhưtuổinhỏBàitậpđọcnămnaoemcònnhớDẫubâygiờemđãbiếtlàmthơĐọcchữ O côdặnphảitrònmôiChỉvậythôi, chaoôi, saokhó!Lỗitại con chuồnchuồncánhđỏMảirongchơinênemchẳngthuộcbàiChỉmỗichữ O emđọcsaiDườngnhưcôgiàđimấytuổiĐếnkhiemhiểuđiềuđơngiảnấyCôgiáoơi, tóccôbạchếtrồi!Emhiểu, mỗisợitócđổimàukiaLàmộtlớpngườilớnlênvàbiếtsốngMặtđấtnhưtrờixanhmơmộngBôngcúcvàngnênbuổisángvôtư.KhởiđầuchomộtchuyếnđixaLốitrườngcũthoảnghươngcỏmậtBàitậpđọckhóabình minh thứnhấtCảcuộcđờicôdõibóngtheo ( Sưutầm) “ T Có thể bây giờ cô đã quên em • Học trò quá nhiều, làm sao cô nhớ hết Xa trường rồi, em cũng đi biền biệt Vẫn nhớ lời tự nhủ: sẽ về thăm. Có thể bây giờ chiếc lá bàng non Của ngày em đi đã úa màu nâu thẫm Ai sẽ nhặt dùm em xác lá Như em thuở nào ép lá giữa trang thơ ?Ước gì... Hiện tại chỉ là mơ Cho em được trở về chốn ấy Giữa bạn bè nối vòng tay thân ái Được vui-buồn-cười-khóc hồn nhiên Em nhớ hoài tiết học đầu tiên Lời cô dạy: "Văn học là nhân học" Và chẳng ai học xong bài học làm người! Chúng em nhìn nhau khúc khích tiếng cười Len lén chuyền tay gói me dầm cuối lớp Rồi giờ đây theo dòng đời xuôi ngược Vị chua cay thuở nào cứ thấm đẫm bờ môi Những lúc buồn em nhớ quá - Cô ơi! Bài học cũ chẳng bao giờ xưa cũ... • (Sưu tầm )
Dấu Xưa Con trở về giở lại hành trang kỷ niệmThấy lòng mình hổ thẹn biết baoĐã mấy lần mùa lá gọi lao xaoCon mãi bước vẫn chưa lần tìm lạiNhững "dấu xưa" một thời thơ dạiNhững hồn nhiên như lá giao mùa...Con - ba mươi và cuộc sống tranh đuaThèm níu được thời gian con mười bảy...Thầy còn nhớ bao bài thơ đã viếtCho mỗi lần một thế hệ đi quaBao tâm huyết một đời chẳng phôi phaBao bụi phấn đã nhuốm màu mái tócBa năm ấy chỉ đong bằng một khắcXoè bàn tay khẽ chạm - kỷ niệm rơi ( Sưu tầm ) “
Lòi đuôi Một học sinh nghỉ học không có lý do.Tại sao hôm qua em không đi học, - Cô giáo hỏi.- Thưa cô... vì em bị ốm ạ.- Chậm nhất là ngày mai em phải đưa cô giấy của bố hoặc mẹ em.- Vâng, thưa cô.Hôm sau, học sinh đưa cô giáo tờ giấy có những dòng chữ sau đây: "Thưa cô giáo, con tôi nghỉ học hôm qua vì nó bị ốm. Chào cô. Bố em".
Không thể khác được Hồi còn đi học tiểu học, Vôva rất thích làm văn. Một hôm, Vôva được cô giáo ra bài tập về nhà: Hãy tả con vật mà em nuôi.Vôva về nhà, bắt một con... rận nghiên cứu và tả con rận rất chi tiết, tất nhiên là cô giáo không hài lòng, cô bắt Vôva làm lại bài văn với chủ đề là: Hãy tả con chó nhà em.Vôva bèn làm lại một bài văn như sau: “Nhà em có một con chó, con chó có nhiều lông, đã nhiều lông thì phải có rận, sau đây em xin tả con rận: ....” và Vôva bắt đầu tả con rận... Như trước, cô giáo rất tức giận, rồi sau đó ra bài tập về nhà làm: Hãy tả cô bé dễ thương mà em ngồi cạnh với hy vọng sẽ chẳng thể còn mối liên hệ nào với rận nữa. Đến ngày hôm sau, Vôva lại hớn hở nộp bài văn: “Em được may mắn ngồi cạnh một cô bé dễ thương và vô cùng láu lỉnh, tóc cô bé dài mượt nên không có rận, nhưng sau đây em xin được tiếp tục tả con rận: ....” và Vôva lại bắt đầu say mê tả con rận!