200 likes | 211 Views
Nu1ebfu trong u201cu0110u00e2y mu00f9a thu tu1edbiu201d cu1ea3m nhu1eadn thu sang cu1ee7a Xuu00e2n Diu1ec7u lu00e0 ru1eb7ng liu1ec5u thu buu1ed3n ven hu1ed3 u201cRu1eb7ng liu1ec5u u0111u00ecu hiu u0111u1ee9ng chu1ecbu tang u2013 Tu00f3c buu1ed3n buu00f4ng xuu1ed1ng lu1ec7 ngu00e0n hu00e0ngu201d thu00ec Hu1eefu Thu1ec9nh lu1ea1i cu1ea3m nhu1eadn vu1ec1 mu1ed9t mu00f9i hu01b0u01a1ng quen thuu1ed9c phu1ea3ng phu1ea5t trong u201cgiu00f3 seu201d u2013 thu1ee9 giu00f3 khu00f4 vu00e0 se se lu1ea1nh, u0111u1eb7c tru01b0ng cu1ee7a mu00f9a thu vu1ec1 u1edf miu1ec1n Bu1eafc. u0110u00f3 lu00e0 u201chu01b0u01a1ng u1ed5iu201d u2013 mu00f9i hu01b0u01a1ng u0111u1eb7c su1ea3n cu1ee7a du00e2n tu1ed9c, mu00f9i hu01b0u01a1ng riu00eang cu1ee7a mu00f9a thu lu00e0ng quu00ea u1edf vu00f9ng u0111u1ed3ng bu1eb1ng Bu1eafc Bu1ed9 Viu1ec7t Nam.<br>https://vanhay.org/
E N D
Vănbản : SANG THU -HữuThỉnh -
I. Tìmhiểuchung: 1. Tácgiả: - HữuThỉnhlànhàthơtrưởngthànhtừtrongquânđội. - Lànhàthơviếtnhiều, viết hay vềnhững con người ở nôngthôn, vềmùathu. Nhiềuvầnthơthucủaôngmangcảmxúcbângkhuâng, vấnvươngtrướcđấttrờitrongtrẻo, đangbiếnchuyểnnhẹnhàng. - ThơHữuThỉnhmangđậmhồnquêViệt Nam dândã, mộcmạctinhtếvàgiàu rung cảm. 2. Tácphẩm: a. Hoàncảnhsángtác: - Bàithơsángtácnăm 1977. - In trongtập“Từchiếnhàođếnthànhphố”. c. Bốcục:3 phầntươngứngvớibakhổthơ. - Khổ 1: Nhữngtínhiệugiaomùa - Khổ 2: Bứctranhthiênnhiênlúcgiaomùa - Khổ 3: Nhữngsuytưvàchiêmnghiệmcủanhàthơ.
II. Đọc – hiểuvănbản: 1. Nhữngtínhiệugiaomùa: - “Sang thu” ở đâylàchớmthu, làlúcthiênnhiêngiaomùa. Mùahèvẫnchưahếtmàmùathutớicónhữngtínhiệuđầutiên. Trướcnhữngsựthayđổitinh vi ấy, phảinhạycảmlắmmớicảmnhậnđược. - VớiHữuThỉnhmùathubắtđầuthậtgiảndị: Bỗngnhận ra hươngổi Phảvàotronggió se + Nếutrong “Đâymùathutới” cảmnhậnthu sang củaXuânDiệulàrặngliễuthubuồnvenhồ “Rặngliễuđìuhiuđứngchịu tang – Tócbuồnbuôngxuốnglệngànhàng” thìHữuThỉnhlạicảmnhậnvềmộtmùihươngquenthuộcphảngphấttrong “gió se” – thứgiókhôvà se selạnh, đặctrưngcủamùathuvề ở miềnBắc. Đólà “hươngổi” – mùihươngđặcsảncủadântộc, mùihươngriêngcủamùathulàngquê ở vùngđồngbằngBắcBộViệt Nam. + Mùihươngấykhônghòavàoquyệnvàomà “phả” vàotronggió “Phả” nghĩalàbốcmạnhvàtỏa ra từngluồng. HữuThỉnhđãkhôngtảmàchỉgợi, đemđếnchongườiđọcmộtsựliêntưởngthúvị: tạivườntượcquênhà, nhữngquảổichínvàngtrêncáccànhcâykẽlátỏa ra hươngthơmnức, thoangthoảngtronggió. Chỉmộtchữ “phả” thôicũngđủgợihươngthơmnhưsánhlại. Sánhlạibởihươngđậmmộtphần, sánhbởitạigió se. -> Nhận ra tronggiócóhươngổilàcảmnhậntinhtếcủamộtngườisốnggiữađồngquêvànhàthơđãđemđếncho ta mộttínhiệumùathudândãmàthivị. ÔngđãpháthiệnmộtnétđẹpđángyêucủamùathuvàngnôngthônvùngđồngbằngBắcBộ.
+ Nếunhưtrongthơ ca cổđiểnmùathuthườnghiện ra qua cáchìnhảnhướclệnhư “ngôđồng”, “rặngliễu”, “lávàngmơphai”, “hoacúc”…thìvớiHữuThỉnhônglạibắtđầubằng “hươngổi”. Đólàmộthỉnhảnh, mộttứthơkhámớimẻvớithơ ca viếtvềmùathunhưnglạivôcùngquenthuộcvàgầngũiđốivớimỗingườidânViệt Nam, đặcbiệtlàngườidânmiềnBắcmỗiđộthuvề. + “Hươngổi” gắnliềnvới bao kỉniệmcủathờithơấu, làmùivịcủaquêhươngđãthấmđẫmtrongtâmtưởngnhàthơvàcứmỗiđộthuvềthìnólạitrởthànhtácnhângợinhớ. ChínhHữuThỉnhđãtâmsựrằng: “Giữatrờiđấtmênhmang, giữacáikhoảnhkhắcgiaomùakìlạthìđiềukhiếnchotâmhồntôiphải lay động, phảigiậtmìnhđểnhận ra đóchínhlàhươngổi. Vớitôi, thậmchílàvớinhiềungườikháckhônglàmthơthìmùihươngđógợinhớđếntuổiấuthơ, gợinhớđếnbuổichiềuvàngvớimộtdòngsôngthanhbình, một con đòlữnglờtrôi, nhữngđàntrâubò no cỏgiỡnđùanhauvànhữngđứatrẻẩnhiệntrongtriềnổichínvensông… Nógiốngnhưmùibờbãi, mùa con trẻ… Hươngổitựnóxốcthẳngvàonhữngmiềnthơấuthânthiếttrongtâmhồnchúng ta. Mùihươngđơnsơấylạitrởthànhquýgiávìnóđãtrởthànhchiếcchìakhóavàngmởthẳngvàotâmhồnmỗingười, cókhilàcảmộtthếhệ…”
-> Hươngổiấy, cơngióđầumùa se lạnhấylàsứgiảcủamùathu (cũngnhưchiménlàsứgiảcủamùaxuân). Nóđếnrấtkhẽkhàng, “khẽ” đếnmứcchỉmộtchútvôtìnhthôilàkhôngmột ai hay biết. -> CóthểnóitrướcHữuThỉnhcórấtnhiềunhàthơviếtvềmùathunhưngđâylàmộtpháthiệntinhtếcủamộthồnthơxứsở.
- Nếuhaicâuđầudiễntảcáicảmgiácchưahẳnđủ tin thìđếnhìnhảnh “Sươngchùngchình qua ngõ” lạicàng lung linhhuyềnảo. + Khôngphảilàmànsươngdàyđặc, mịtmùnhưtrongcâu ca daoquenthuộcmiêutảcảnhHồTâylúc ban mai “Mịtmùkhóitỏangànsương”, hay nhưnhàthơ Quang Dũngđãviếttrongbàithơ “TâyTiến”: “Sài Khao sươnglấpđoànquânmỏi” màlà “Sươngchùngchình qua ngõ” gợi ra nhữnglànsươngmỏng, mềmmại, giăngmànkhắpđườngthônngõxómlàngquê. Nólàmchokhíthumátmẻvàcảnhthuthơmộng, huyềnảo, thong thả, bìnhyên. + Nhàthơđãnhânhóamànsương qua từ “chùngchình” khiếnchosươngthuchứađầytâmtrạng. Nónhưđangchờđợi ai hay lưuluyếnđiềugì? Câuthơlắngđọngtạocảmgiácmơhồđan xen nhiềucảmxúc.
=> Bằngtấtcảcácgiácquan: khứugiác, xúcgiácvàthịgiác, nhàthơcảmnhậnnhữngnétđặctrưngcủamùathuđềuhiệndiện. Có “hươngổi”, “gió se” và “sương”. Mùathuđãvềtrênquêhương. Vậymànhàthơvẫncòndèdặt: “Hìnhnhưthuđãvề”. Sao lạilà “Hìnhnhư” chứkhôngphảilà “chắcchắn”? Mộtchútnghihoặc, mộtchútbângkhuângkhôngthậtrõràng. Đúnglàmộttrạngtháicảmxúccủathờiđiểmchuyểngiao. Thu đếnnhẹnhàngquá, mơhồquá. => Đằngsaukhônggianlàngquê sang thuấy ta cảmnhậnđượctâmhồnnhạycảmcủamộttìnhyêuthiênnhiên, yêucuộcsống.
2. Bứctranhthiênnhiênlúcgiaomùa - Sau giâyphútngỡngàngvàkhekhẽvuimừng, cảmxúccủathisĩtiếptụclantỏa, mở ra trongcáinhìnxahơn, rộnghơn: Sôngđượclúcdềnhdàng Chimbắtđầuvộivã Cóđámmâymùahạ Vắtnửamình sang thu - Bứctranhmùathuđượccảmnhậnbởisựthayđổicủađấttrờitheotốcđộ di chuyểntừhạ sang thu, nhẹnhàngmàrõrệt. Thiênnhiênsanhthuđãđượccụthểbằngnhữnghìnhảnh:“sôngdềnhdàng”, “chimvộivã”, “đámmâyvắtnửamình”.Nhưthế, thiênnhiênđãđượcquansát ở mộtkhônggianrộnghơn, nhiềutầngbậchơn. Vàbứctranh sang thutừnhữnggìvôhìnhnhư“hươngổi” ,”gió se”,từnhỏhẹpnhư con ngõchuyển sang nhữngnéthữuhình, cụthểvớimộtkhônggianvừadàirộng, vừaxavời.
- Tácgiảcảmnhậnthu sang bằngcảtâmhồn: Sôngđượclúcdềnhdàng Chimbắtđầuvộivã + Bằngphépnhânhóađặcsắc, nhàthơđãrấttàihoaghilạilinhhồncủacảnhvật, củadòngsôngquêhươngnơivùngđồngbằngBắcBộămắpnướcphùsa, vươnmìnhgiữaruộngđồngvàonhữngngàygiaomùa. Vàomùathu, nướcsôngêmđềm, nhẹnhàng, trôilữnglờmàkhôngchảyxiếtnhưsaunhữngcơnmưamùahạ, Cái “dềnhdàng” củadòngsôngkhôngchỉgợi ra vẻêmdịucủabứctranhthiênnhiênmùathumàcònmangđầytâmtrạngcủa con ngườinhưchậmlại, nhưtrễnải, nhưngẫmngợinghĩsuyvềnhữngtrảinghiệmtrongcuộcđời.
+ Tráingượcvớivẻkhoanthaicủadòngsônglàsựvộivàngcủanhữngcánhchimtrờibắtđầu di trúvềphương Nam. Khônggiantrởnênxônxao, khôngcóâmthanhnhưngcâuthơlạigợiđượccáiđộng. -> Hai câuthơđốinhaurấtnhịpnhàng, dựnglênhaihìnhảnhđốilập, ngượcchiềunhau: sôngdướimặtđất, chimtrênbầutrời, sông “dềnhdàng” chậmrãi, chim “vộivã” lo lắng. Đólàsựkhácbiệtcủavạnvậttrêncaovàdướithấptrongkhoảnhkhắcgiaomùa. -> Nhàthơđãgợi ra tốcđộtráichiềucủathiênnhiên,củasựvậtđểtạo ra mộtbứctranhmùathuđangvề - cónhữngnétdịuêm, nhẹnhàng, lạicónhữngnéthốihả, vộivã. (Ý thơđồngthờicòngợichongườiđọcmộtliêntưởngkhác: Sựchuyểnđộngcủadòngsông, củacánhchimphảichăngcònlàsựchuyểnmìnhcủađấtnước. Cảđấtnước ta vừatrải qua chiếntranhtànkhốcmớicóđượchòabình, vàgiờđâymớiđượcsốngmộtcuộcsốngyênbình, êm ả. NhưngrồimỗingườidânViệt Nam cũnglạibắtđầuhốihảnhịpsốngmớiđểxâydựngđấtnướctrongniềmvuirộnràng)
- Đấttrờimùathunhưđangrùngmìnhđểthayáomới. Cảbầutrờimùathucũngcósựthayđổi: Cóđámmâymùahạ Vắtnửamình sang thu. + Trongthơ ca Việt Nam, khôngítnhữngvầnthơnóivềđámmâytrênbầutrờithu: _ “Tầngmâylơlửngtrờixanhngắt” (NguyễnKhuyến – “Thu điếu”) _ “Lớplớpmâycaođùnnúibạc” (HuyCận – “Trànggiang”) + HữuThỉnhdùngđộngtừ “vắt” đểgợi ra trongthờiđiểmgiaomùa, đámmâynhưkéodài ra, nhẹtrôinhưtấmlụamềmtreolơlửnggiữabầutrờitrongxanh, caorộng.
+ Hìnhnhưđámmâyđóvẫncònlạimộtvàitianắngấmcủamùahạnênmới “Vắtnửamình sang thu”. Đámmâyvắtlêncáiranhgiớimỏngmanhvàngàycàngbédần, bédầnđirồiđếnmộtlúcnàođókhôngcònnữađểtoànbộsựsống, đểcảđámmâymùahạhoàntoànnhuốmmàusắcthu. + Nhưngtrongthựctếkhônghềcóđámmâynàonhưthếvìmắtthườngđâudễnhìnthấyđượcsựphân chia rạchròicủađámmâymùahạvàthu. Đóchỉlàmộtsựliêntưởngthúvị - mộthìnhảnhđầychấtthơ. Thờikhắcgiaomùađượcsángtạotừmộthồnthơtinhtế, nhạycảm, độcđáokhôngnhữngmangđếnchongườiđọc…màcònđọnglạinhữngnỗibângkhuângtrướcvẻdịudàngêmmátcủamùathu. -> Cólẽđâylàhaicâuthơ hay nhấttrongsựtìmtòikhámphácủaHữuThỉnhtrongkhoảnhkhắcgiaomùa. Nógiốngnhưmộtbứctranhthuvĩnhhằngtạcbằngngônngữ.
Dòngsông, cánhchim, đámmâyđềuđượcnhânhóakhiếnchobứctranhthutrởnênhữutình, chứachanthivị. • Cảbahìnhảnhtrênlàtínhiệucủamùathu sang cònvươnglạimộtchútgìcủacuốihạ. Nhàthơđãmởrộngtầmquansátlênchiềucao (chim), chiềurộng (mây) vàchiềudài (dòngsông). Phảichăngcósợitơduyênđồngcảmgiữa con ngườivớithiênnhiênđangvàothu. • Qua cáchcảmnhậnấy, ta thấyHữuThỉnhcómộthồnthơnhạycảm, yêuthiênnhiênthathiết, mộttrítưởngtượng bay bổng.
3. Nhữngsuytư,chiêmnghiệmcủanhàthơ: - Nếu ở haikhổthơđầucủabàithơ, dấuhiệumùathuđãkhárõràngtrongkhônggianvàthờigian, sang khổcuốivẫntheodòngcảmxúcấy, tácgiảbộclộsuyngẫmcủamìnhvề con người, vềcuộcđời: Vẫncòn bao nhiêunắng Đãvơidầncơnmưa Sấmcũngbớtbấtngờ Trênhàngcâyđứngtuổi”.
+ Nắngvẫncònvàngtươinhưngnắngthutrongvàdịuhơncáinắngchóichang, gay gắtcủamùahạ. + Mưacũngvẫncònnhưngđãvơinhiều so vớinhữngcơnmưa bong bóngkéodàicủamùahạ. “Vơidần” khôngchỉlàítmưađimàcònlàmưaítnướcđi. Đâycũnglàdấuhiệucủasựchuyểnmùa. -> Hai chữ “bao nhiêu” thườnghướngvềmộtcáigìđongđếmđượcnhưngsắcnắnglàmsaocóthểcânđo? Cũngnhư “vơi”, dùbiếtvơibớtnhưngvơibớtđếnmứcnàothì ai cókhảnăngxácđịnh? Tấtcảchỉlàướclượngmàthôi, khôngcógìlàchừngmựccốđịnhcả. Cáchnóimơhồcủanghệthuậtkháchẳnvới khoa học ở chỗnày.
Giọngthơtrầmhẳnxuống, câuthơkhôngđơnthuầnchỉlàgiọngkể, làsựcảmnhậnmàcònlàsựsuynghĩ, chiêmnghiệmvềđờingười. Nhìncảnhvậtbiếnchuyểnkhithumớibắtđầu, HữuThỉnhnghĩđếncuộcđờikhiđã “đứngtuổi”. Phảichăng, mùathuđờingườilàsựkhéplạicủanhữngthángngàysôinổivớinhữngbấtthườngcủatuổitrẻvàmở ra mộtmùathumới, mộtkhônggianmới, yêntĩnh, trầmlắng, bìnhtâm, chínchắn… trướcnhữngchấnđộngcủacuộcđời. • Vậylà “Sang thu” đâuchỉlàsựchuyểngiaocủađấttrờimàcònlàsựchuyểngiaocuộcđờimỗi con người. HữuThỉnhrấtđỗitinhtế, nhạybéntrongcảmnhậnvàliêntưởng. Chínhvìvậynhữngvầnthơcủaôngcósức lay độnglòngngườimãnhliệthơn.
- Hai câukếtcủabàithơkhôngchỉmangnghĩatảthực, màcònmang ý nghĩaẩndụ, gợinhữngsuynghĩchongườiđọcngườinghe: Sấmcũngbớtbấtngờ Trênhàngcâyđứngtuổi + “Sấm” lànhữngvangđộngbấtthườngcủangoạicảnh, cuộcđời. + “Hàngcâyđứngtuổi” chỉnhững con ngườiđứngtuổitừngtrải. -> Phảichú ý, phảiđểlòngmìnhbắtnhịpvớithiênnhiênmớicảmnhậnthấyđiềuđó. - Ý nghĩatượngtrưngcủahìnhảnh “Sấm” và “hàngcây”: + Cuốihạ - đầuthu, khiđãvơiđinhữngcơnmưaxốixảthìsấmcũngbớtbấtngờvàdữdội. Nókhôngcònđộtngột, đùngđoàngrền vang cùngvớinhữngtiasángchớplòenhưxéráchbầutrờitrongnhữngtrậnmưabáotháng 6 tháng 7 nữa. + “Hàngcâyđứngtuổi” phảichẳnglàhàngcâyđãđi qua bao cuộcchuyểnmùanênkhôngbiếtchínhxáclà bao nhiêunhưngchắccũngđủtrảinghiệmđểcóthểđiềmnhiênđứngtrướcnhữngbiếnđộng. => Cảnhvật, thờitiếtthayđổi. Tấtcảvẫncònnhiềudấuhiệucủamùahènhưnggiảmdầnmứcđộ, cườngđộ, đểrồilặnglẽvàothu qua con mắtquansátvàcảmnhậntinhtếcủatácgiả.
III. Tổngkết: • Bằnghìnhảnhthơtựnhiên, khôngtrauchuốtmàgiàusứcgợicảm. • Thểthơnămchữ. • HữuThỉnhđãthểhiệnmộtcáchđặcsắcnhữngcảmnhậntinhtếđểtạo ra mộtbứctranhchuyểngiaotừcuốihạ sang thunhẹnhàng, êmdịu,trongsángnênthơ…ở vùngđôngbằngBắcBộcủađấtnước. • - BàithơcủaHữuThỉnhđánhthứctìnhcảmcủamỗingườivềtìnhyêuquêhươngđấtnướcvàsuyngẫmvềcuộcđời.